Thưởng hoa

Doduc
Cái vườn nhỏ của bạn tôi tuy chỉ hơn hai chục mét vuông nhưng anh cũng chỉ để có hàng cau và ít chậu cây cảnh. Đó là những bonsai nhỏ như cơm nguội, duối , cần thăng. Sát bờ tường phía ngoài anh trồng khóm móng rồng cho leo lên rào sắt, còn trước thềm nhà là chậu hoàng lan và nguyệt quế. Mấy cây hoa mộc thì trấn ở góc vườn từ phía cổng vào. Hoa mộc nhỏ li ti trắng muốt như chùm bạch ngọc.
Anh kể tôi nghe mới đầu thích quá cái hương cau thơm mát. Mỗi sớm mai về, khi hương hoa quyện trong sương sớm thì thấy không có mùi thơm của hoa nào bằng. Đến khi được người bạn cho chậu hoàng lan tứ quí, thì anh lại thấy chỉ lá không thôi đã có hương đặc biệt. Ngày nắng ấm, chùm hoàng lan bung ra bắt ánh vàng đẹp xôn xao thì hoa cau lại bị xếp hàng sau vì sự náo nức của hương hoàng lan chèn lấn. Mùa hè móng rồng ra hoa chín vàng thì anh lại nhận ra chỉ có hương móng rồng mới là đáng kể. Mùi thơm móng rồng sắc cạnh nhưng hoa lại không bền. Chỉ trong một ngày nở là hoa rụng cánh rồi đem luôn đi mùi hương quyến rũ ấy. Mùa hoa móng rồng cũng ngắn, chỉ có mấy tháng hè. Năm trước biết đến hoa mộc, anh mua về mấy cây. Mộc cho hoa gần như quanh năm, nhưng dày dặn nhất vẫn là vào mùa xuân khi hơi ấm dần dần thế chỗ cái rét ngằn ngặt ngày đông. Vào giáp tết, buổi sáng từng chùm bông trắng muốt của hoa mộc hương ngan ngát choán cả không gian trước nhà thì anh cho rằng cái thanh cao của loại hoa này mới là quí hiếm. Anh chỉ mới biết đến hoa mộc khi về quê vào vườn của một người bạn. Cây mộc thân gỗ nhỏ, hoa nẩy ra ở kẽ lá và cả ở những mắt gỗ trên thân. hương mộc hợp với vị chè mạn, pha ấm trà thả vào chùm hoa mộc, mùi thơm mát lan tỏa dịu hơn hoa sói, chén trà như đắm trong nó cả tình của câu ca dao mượt mà đồng quê. Cái vườn nhỏ xinh xinh của nhà anh đúng là thế giới mơ mộng di dưỡng tinh thần tuyệt vời. Mỗi lần đến với anh, tôi đều không bỏ lỡ cơ hội ngắm cây thưởng hương hoa quí của từng loại hoa từng mùa.
Nhưng dần dà anh cũng chán. Anh bảo bây giờ hình như hoa mất mùi, có lúc lại chỉ thấy hăng hắc mỗi khi hoa đổ bông, không còn thơm dịu dàng như ngày mới trồng…Tôi thấy lạ, vì lần nào đến chơi với anh thì mùi hoa vẫn như xưa, vẫn ngan ngát đầy uyến rũ.
Rốt cuộc tôi cũng nhận ra một sự thật là do ngày này qua ngày khác sống quẩn giữa hoa lâu rầy anh đâm chán. Hoa chỉ nên lâu lâu thưởng ngoạn thì mới thấu hương vị của nó. Con người cũng thế, ở gần nhau mãi cũng chán nữa là hoa…
24/1/2010,